Cố Dạng nhớ đến chị gái đại lão và kho máu nhỏ, không nhịn được mà bật cười.
"Em trai à, gửi video cho chị xem một chút."
"Vâng chị."
Cố Phái không ngờ người không bao giờ chơi game như Cố Dạng mà cũng có hứng thú với chiến đội Lam Kình, cậu ấy vừa bất ngờ vừa vui mừng.
"Chị ơi, nếu như lúc nào đó chị muốn chơi game thì em sẽ dẫn dắt chị!" Cố Phái vỗ ngực hứa hẹn.
Cố Dạng lắc đầu: "Nếu như em dẫn chị chơi game thì mẹ sẽ đánh gãy chân em."
Mỗi lần Nguyễn Tuyết Linh nhìn thấy Cố Cần và Cố Phái chơi game thì đều không nhịn được mà nói vài câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT