Quả nhiên, Chu Địch nhìn thấy sắc mặt của Cố Dạng trắng bệch ra vì sợ hãi, ánh mắt tràn đầy vẻ tổn thương, biểu cảm tủi thân đáng thương.
Cố Dạng nhìn về phía Vương Lăng Vũ, giống như là tức giận muốn phản bác lại cậu ta, nhưng lại nghĩ đến cái gì đó, muốn nói lại thôi, nhẫn nhịn.
Cuối cùng Cố Dạng nhỏ giọng nói một câu: "Tiểu Địch, là tớ không tốt, Vương Lăng Vũ chỉ là nhất thời hiểu lầm tớ thôi, các cậu cố gắng nói chuyện với nhau, cậu ấy sẽ hiểu cho cậu. Tớ đi trước đây, không quấy rầy các cậu nữa."
Chu Địch há to miệng, muốn nói gì đó, nhưng Cố Dạng đã cầm cặp sách chạy ra khỏi phòng học, bóng lưng trông rất cô đơn.
Chu Địch có thể tưởng tượng ra được hình ảnh Cố Dạng rưng rưng nước mắt.
Phong Quyết ngồi bàn sau lập tức đứng dậy đuổi theo, lúc đi qua Vương Lăng Vũ, cùi chỏ của cậu dùng sức đụng vào Vương Lăng Vũ một cái.
Vương Lăng Vũ đứng bên cạnh một cái bàn gần lối đi, bi Phong Quyết đụng một cái, thân thể cậu ta ngã xuống cái bàn, vừa lúc bị góc bàn đập vào người, đau đến mức xuýt xoa một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT