Cũng giống như nhà điều hương, nhà phẩm hương cũng phải có khưu giác cực kỳ nhạy bén, có thể phân biệt hơi hai ngàn loại mùi, trên thế giới không có nhiều hơn năm trăm người.
Phu nhân Phó có thể trở thành nhà phẩm hương, còn phải nhờ vào thế gia điều hương bồi dưỡng mà thành.
Nghe phu nhân Hứa nói thế, phu nhân Phó cũng chỉ là hờ hững cười cười. Cái đó thì coi là điều hương gì chứ, cùng lắm thì chỉ là coi hương liệu và tinh dầu như đồ hàng mà chơi trộn lại với nhau thôi.
Đương nhiên là Nguyễn Tuyết Linh hiểu phu nhân Hứa đang nâng mình lên cao để mình rơi xuống, mặc dù từ sâu trong lòng bà cảm thấy nước hoa mà con gái mình điều chế ra rất thơm, nhưng cũng sợ lấy ra sẽ bị nhà phẩm hương như phu nhân Phó này chế giễu, trúng gian kế của phu nhân Hứa.
Thế là bà hừ nhẹ rồi nói: "Tôi cũng không nói Dạng Dạng là nhà điều hương, con bé chỉ là chơi đùa mà thôi. Quan trọng không phải là mùi hương như thế nào, mà chủ yếu là tấm lòng."
Tuy nhiên, nghe Nguyễn Tuyết Linh nói như vậy, phu nhân Hứa càng cảm thấy bà đang sợ, càng cảm thấy nước hoa mà Cố Dạng điều chế không ra gì cả.
Là đối thủ một mất một còn với nhau, bà ta biết nên chọc giận Nguyễn Tuyết Linh như thế nào, thế là bà ta nói với vẻ khiêu khích: "Nguyễn Tuyết Linh, bà như thế là đang sợ đấy à? Cũng đúng, một con chim sẻ vô tình rơi vào ổ phượng hoàng như Cố Dạng thì cho dù có tiếp nhận giáo dưỡng của hào môn, nhưng thực chất bên trong vẫn là chim sẻ mà thôi, có thể điều chế ra được nước hoa gì chứ? Sợ là hoa lộ thủy(*) còn dễ ngửi hơn cái này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT