Tiết Đạc đi vào phòng học, quét mắt về phía mấy người trước đó bàn tán hăng nhất, cười mỉa: "Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, cho dù nhà chúng tôi phá sản thì cũng ở cái trình mà nhà mấy người phấn đấu mấy đời cũng không sánh nổi. Một đám thấp kém gió chiều nào che chiều ấy, bỏ đá xuống giếng!"
Mấy học sinh kia tức đỏ mặt tía tai.
Có người tức không chịu được, cười mỉa: "Nhà họ tiết mấy người phạm pháp cả lũ còn không cho người ta nói à? Tiết Đạc, mấy ngày nay đã giả vờ đáng thương không ít rồi phải không, cũng chỉ dám nổi giận trước mặt chúng tôi mà thôi!"
Tiết Đạc mắng khẽ một tiếng, quơ lấy ba lô trên vai định đập vào những người kia.
"Tiết Đạc, cậu còn dám đánh người à, đánh vào đây này, tôi còn muốn xem xem là bây giờ còn ai có thể bảo kê cho cậu!" Nam sinh đó chỉ vào mặt mình mà nói.
Tiết Đạc cắn răng, nhẫn nhịn buông ba lô xuống, không nói không rằng, sa sầm mặt đi tìm chỗ ngồi của mình.
Từ đầu Tiết Đạc cũng không muốn đến cái trường đầy rẫy những lời châm chọc mỉa mai này, nhưng mà Nhất Trung đã hạ tối hậu thư cho cậu ta, nói là nếu như tuần này không đến trường nhập học nữa thì sẽ bị cho nghỉ học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT