Cũng may lúc này Cố Triệu Minh cũng tan tầm về nhà, thấy mọi người đều đang ở trong phòng khách, sau khi thay giày cũng đi đến, hóa giải sự ngượng ngùng của Nguyễn Tuyết Linh.
Sau khi Cố Triệu Minh nghe chuyện của Tuyết Diệu thì càng tức giận hơn, trong sự tức giận lại có chút đắc ý: "Tôi đã nói là người anh em kia của bà có vấn đề rồi mà! Trước đây, khi Tuyết Diệu bắt đầu xuống dốc, tôi đã cảm thấy ông ta rất khả nghi rồi, làm sao mà ông ta vừa vào công ty thì Tuyết Diệu đã liên tiếp thua bởi phu nhân Hứa?"
Nguyễn Tuyết Linh liếc mắt: "Vậy tại sao khi đó ông không nhắc nhở tôi? Hả Gia Cát Lượng nói sau?"
Cố Triệu Minh nhìn về phía Nguyễn Tuyết Linh, có chút ấm ức: "Bà xã, tôi đã từng nhắc nhở bà rồi! Tôi nói người anh em kia của bà có thể là nội gián mà phe đối thủ phái đến, kết quả là bà đã mắng tôi một trận, nói không thể có khả năng đó được, còn chiến tranh lạnh với tôi ròng rã một tuần nữa đấy."
Nguyễn Tuyết Linh đuối lý mà vẫn rất hùng hồn: "... Vậy ông không biết đường mà thủ thỉ thổi gió bên gối, nhắc nhở tôi thêm mấy lần à?"
Cố Triệu Minh nhớ đến sự cay đắng năm đó, càng ấm ức hơn: "Tôi nhắc nhở rồi, sau mỗi lần tôi nhắc nhở thì bà đều chia phòng ngủ với tôi, không cho tôi cơ hội thổi gió bên gối nữa mà!"
Lúc trước chẳng qua chỉ là ông cảm thấy như vậy, nhưng mà lại không có chứng cứ chứng minh tổng thanh tra Mục là nội gián nên cũng cảm thấy có thể là mình đa nghi, sau đó cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ cho xong chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT