Các bạn học cũng cảm thấy Lục Mậu nói rất có lý, thế là đồng loạt dừng lại không bàn tán nữa, nhao nhao nhìn về phía Cố Dạng, chờ người trong cuộc trực tiếp phát biểu.
Ngay cả Vương An Bang cũng dựa vào chiếc bàn bên cạnh bục giảng, mở to mắt nhìn về phía Cố Dạng. Thực ra ông ấy cũng rất tò mò.
Cố Dạng quay đầu nhìn về phía cả lớp, giọng điệu chầm chậm dịu dàng: "Tôi muốn làm sáng tỏ một chút. Đầu tiên, chị gái tôi không biết đây là vị trí của Tiết Đạc, chị ấy chỉ muốn ngồi cùng chỗ với tôi thôi. Tiếp theo, chị gái tôi chưa bao giờ gặp Tiết Đạc, từ sau khi tôi và Tiết Đạc từ hôn thì nhà chúng tôi cũng không có ý định tiếp tục thông gia với nhà họ Tiết nữa, cho nên không tồn tại cách nói chị gái tôi cướp hôn ước của tôi. Cuối cùng, tôi và Tiết Đạc không có nền móng tình cảm, hôn ước là do người lớn định ra từ khi còn bé. Tôi là học sinh cấp ba, tôi sẽ không yêu sớm."
Các bạn học lớp A1 nghe Cố Dạng làm sáng tỏ như vậy thì đều trợn tròn mắt. Như thế này thì có vẻ không giống như kịch bản trong tưởng tượng của bọn họ lắm nhỉ?
Nhất là Hứa Huyên Nghiên, cô ta càng nhìn càng thấy Cố Dạng có gì đó sai sai.
Lúc đầu nhìn thấy Cố Dạng đứng lên làm sáng tỏ, cô ta còn tưởng rằng Cố Dạng sẽ suy đoán kiểu mập mờ, nói mấy câu thảo mai, bên ngoài thì có vẻ là nói đỡ giúp Cố Cần, trên thực tế là làm cho mọi người tin tưởng những tin đồn kia mà không nghi ngờ gì nữa.
Vương An Bang bỗng nhiên vỗ tay, vẻ mặt tán thưởng nhìn Cố Dạng, nói với vẻ sâu xa: "Đúng vậy, bạn học Cố Dạng nói rất đúng, học sinh cấp ba sao có thể yêu sớm được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT