Về phần nhân viên có lòng khác hay không thì cũng không trong phạm vi suy nghĩ. Bởi vì bất kể là Nguyễn Tuyết Linh hay là phu nhân Hứa thì thứ mà bọn họ muốn có được đều là thành quả lao động trong thời gian hợp đồng.
Thành quả lao động được bao nhiêu đã bao gồm trong hợp đồng lao động rồi, không cần bọn họ phải quan tâm nữa.
Đồ ăn của Thanh Nhã Cư không đặc sắc như ở Cẩm Ương Hiên, phần lớn là các món ăn nổi tiếng mà mọi người đều biết, chỉ có điều lại có hương vị rất đặc biệt.
Cô Caroline không quen dùng đũa. Cầm cái dĩa trong tay xiên đồ ăn, đôi mắt xanh tỏa sáng, thỉnh thoảng lại thốt lên vài câu tiếng Trung và tiếng Pháp lẫn lộn: "Văn hóa Trung Hoa quả là sâu sắc, đồ ăn rất đa dạng, mỗi món ăn đều không giống nhau, cùng là một món cũng có hương vị khác nhau, tôi rất thích ẩm thực Trung Hoa của các bạn..."
Trên mặt Cố Dạng là nụ cười tươi dịu dàng, trong lòng cô âm thầm cảm thán, Caroline toàn đi nhà hàng tư nhân của chị gái đại lão, hoặc là chuỗi nhà hàng Trung Hoa của nam chính, có thể không bị chinh phục được sao?
Trước đó phu nhân Hứa và phu nhân Tề tức giận đùng đùng rời đi, cửa phòng mở ra cũng chưa được đóng lại, vẫn còn mở ra một bên cửa.
Lúc này, Cố Cần bỗng nhiên đứng lên, Cố Dạng ngước mắt nhìn qua, cũng chỉ nhìn thấy có một vạt áo lướt qua ngoài cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT