Phong Quyết dựa trên ghế, ngước mắt nhìn Cố Cần, trên khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú mang theo một nụ cười ngoan ngoãn, giọng nói nhẹ nhàng êm tai: "Vô sỉ(*)sao?"
(*) Câu thành ngữ gốc là 'Lễ Nghĩa Liêm Sỉ'. Lễ nằm trong hai chữ lễ phép, những phép tắc bày tỏ lòng kính trọng với mọi người xung quanh. Nghĩa là đi theo đường lối phải, theo việc nên làm, đánh đổ mọi xấu xa. nguy hại. Liêm là trong sạch ngay thẳng, không tham của người, không mê phú quý. Sỉ là biết xấu hổ, biết nhục đối với bản thân, quốc gia, dân tộc.
Cố Cần cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài cửa: "Coi như cậu cũng tự hiểu mình đấy."
Trong đôi mắt ảm đạm của Phong Quyết như có gì đó cuồn cuộn lên, cậu nhẹ nhàng cười nói: "Có thể để cho chị ấy ở bên tôi nhiều hơn, vô sỉ một chút thì sao chứ?"
Bỗng nhiên bị Phong Quyết thả thính như vậy, lỗ tai Cố Dạng nóng lên, cũng không muốn học hành gì nữa.
Trong đầu cô đều là, kho máu nhỏ thả thính cô, không phải là vì thích cô đấy chứ?
Cố Dạng đi đến phòng luyện đàn, tiện thể phát trực tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play