Lão Du Điều lại gần nhìn thoáng qua, một giây sau ông ấy giật lấy cuốn sổ đó với tốc độ ánh sáng, nhìn Thủy Lang, rồi lại nhìn cuốn sổ, xem đi xem lại mấy lần, càng nhìn đôi mắt ông ấy càng mở to: “Cái này là do cô vẽ à?”
“Chính là mợ nhỏ cháu vẽ.” Nhị Nha vượt lên trước trả lời, hất cằm lên: “Rất lợi hại phải không?”
Lại hù được một người nữa rồi!
“Có thật không!” Lão Du Điều không dám tin nhìn Thủy Lang: “Cô vẽ cái này tay nghề còn giỏi hơn cả phó xưởng trưởng Thạch! Mà còn giỏi hơn rất nhiều!”  
Thủy Lang còn chưa kịp mở miệng nói tiếp, ông ấy đã tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Còn thiết kế này, tôi chưa từng nhìn thấy qua, chưa từng nghe nói qua! Thiết kế không đơn giản, nhưng nhìn có vẻ dễ làm. Cô là nhân tài tự nhiên xuất hiện, vậy mà còn không có việc làm sao?”
Thủy Lang lấy lại cuốn số, lần đầu tiên không lấy lại được, cô dùng sức kéo, mới lấy lại được: “Năm mươi cân gỗ đủ không?”
“Khoảng chừng đó.” Vẻ chấn kinh trên mặt lão Du Điểu không biến mất một chút nào, còn có chút phấn khích: “Trong trường hợp này, chúng ta trước tiên không nên đến cửa hàng gỗ quốc doanh mà nên đến gặp phó xưởng trưởng Thạch, để xem ông ta có thể lấy được vật liệu gỗ không cần phiếu được không, như vậy không chỉ tiết kiệm được một ít tiền mà còn tiết kiệm được phiếu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play