Những viên chè trôi nước to được nhồi mè đen, cắn vào sẽ thấy những hạt vừng đen đậm đà hiện ra, mềm dẻo, thơm ngon, khi ăn cùng gạo nếp thì hương vị sẽ càng ngon hơn, lại hú thêm hai miếng nước canh rượu nếp ngọt ngào, chính là chuyện tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất ở thời đại thiếu ăn thiếu mặc này.
Mà ở thời đại này, ba cô bé thiếu ăn thiếu mặc nhất, ăn được chén chè trôi nước nếp rượu này còn cảm thấy hạnh phúc gấp trăm lần so với người bình thường.
Buổi sáng Chu Quang Hách đã ra ngoài mua bánh quẩy sữa đậu nành trở về, bọn họ đều đã ăn xong, lúc này mỗi người lại ăn một chén chè trôi nước, một quả trứng gà chần nước sôi đã no căng bụng, trong nồi còn lại bốn quả trứng chần nước sôi và chè trôi nước, Thủy Lang đậy nắp lại.
“Em phải đi ra ngoài một chút.”
Chu Huỷ cầm khăn lau bàn: “Không cần lắng cho chúng ta, trong nồi vẫn còn một nửa chè trôi nước.”
Đó chính là ý của Thủy Lang: “Hôm nay Chu Quang Hách đi đến đơn vị báo cáo.”
Chu Huỷ kinh ngạc dừng lại việc mình đang làm, buổi sáng em trai vội vàng rời đi cũng không đề cập đến chuyện này, ba cô bé vừa ăn no đang vỗ bụng nhìn về phía mợ, cảm thấy mợ có lời muốn nói.
“Chúng ta mở một cuộc họp nhỏ nhé.”
Thủy Lang lấy ra tờ tem phiếu Chu Quang Hách đưa cho mình: “Từ giờ trở đi em sẽ phụ trách bữa trưa cho mọi người, bữa sáng và bữa tối Chu Quang Hách sẽ phụ trách, em không biết nấu ăn, anh ấy nói mỗi ngày cứ đi ra cửa hàng đồ ăn hoặc tiệm cơm mua, sau này mọi người muốn ăn cái gì, nghĩ kỹ rồi nói cho em biết, nếu cần bất cứ thứ gì cũng có thể nói trước cho em. Nhiệm vụ của em chính là chăm sóc cho mọi người thật tốt.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play