“Dì Dư, dì yên tâm, em trai nhỏ và em dâu thực sự rất tốt với chúng cháu.” Chu Hủy nhìn về phía cậu mợ đang trốn trong đám đông, vừa rồi nghe được trả góp sáu nghìn nhân dân tệ, ánh mắt của hai người rõ ràng đã sáng lên: “Sau này tôi sẽ ở với em trai nhỏ. nơi này vốn chính là nhà của tôi. Ngoài em trai nhỏ của tôi ra, tôi sẽ không ở với người khác, sẽ không ở với em trai lờn, cũng không ở với bà ngoại và gia đình cậu mợ.”
Cậu mợ lập tức đỏ mặt, nhìn thấy ánh mắt khác thường của những người xung quanh, bọn họ cúi đầu vào ngực, biết rằng nhà cửa và tiền bạc đã hoàn toàn vô vọng.
Chủ nhiệm ủy ban khu phố mỉm cười nói: “Chu Huỷ, đầu óc cô rất sáng suốt.”
Chu Huỷ liếc nhìn Thủy Lang, cũng mỉm cười.
“Đây là nhà của Chu Phục Hưng phải không?”
Một giọng nói lớn truyền qua đám người chen chúc ngoài sân vườn, truyền vào trong nhà.
Trước khi người bên trong kịp trả lời, những người hàng xóm đã nhao nhao trả lời.
“Đây là nhà của Chu Phục Hưng, chỉ là bây giờ họ sống ở tầng hai. Bây giờ dưới này là nhà của Chu Quang Hách.”
“Trên xe là cái gì? Sàn nhà sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT