Thủy Lang vừa ngạc nhiên vừa không quá ngạc nhiên, không ngạc nhiên là vì biết sắp bước vào những năm tháng an ninh hỗn loạn nhất, ngạc nhiên là vì sống trong thời đại này, đường Nam Vịnh chỉ cách có vài km, liên quan mật thiết đến cô: "Ai làm vậy? Bắt được chưa?"
"Vừa chưa bắt được, tôi mới lo chứ." Lão Du Điều lắc đầu tiếc nuối: "Người bị đ.â.m c.h.ế.t là kế toán của nhà máy khăn tay, chưa đến ba mươi tuổi, vừa mới sinh con xong về đi làm, nghe nói là trên đường đi ngân hàng nộp một vạn đồng thì bị cướp, bị đ.â.m bảy tám nhát dao, cô nói xem, ban ngày ban mặt giữa phố mà có thể xảy ra chuyện như vậy, bây giờ bên ngoài nguy hiểm đến mức nào!"
Đỗ Quyên lo lắng thật lòng: "Cán bộ Thủy, sau này cô đừng đi làm một mình nữa, đợi đội trưởng Chu đón cô đi."
Thủy Lang gật đầu, nhìn Tam Nha: "Mặc dù ba đứa các cháu còn nhỏ, nhưng cũng phải chú ý nhiều hơn, không được một mình chạy lung tung, biết không?"
"Biết rồi ạ." Tam Nha nghiêm túc gật đầu: "Cô giáo cũng đã dặn rồi, bắt đầu từ hôm nay, phải đi xe buýt đến trường."
Nghe đến xe buýt, Thủy Lang yên tâm hơn chút: "Hai chị của cháu thì mợ không lo, chỉ lo cháu tham ăn, chạy ra cửa hàng tạp hóa mua đồ ăn vặt, rồi bị người ta bế đi mất."
Tam Nha giật mình, suýt nữa nuốt luôn cả kẹo cao su: "Cháu không ăn nữa, cháu không muốn bị bế đi, cháu muốn mãi mãi ở bên mợ nhỏ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play