Thủy Lang đã ăn hết bánh chiên, một bàn người vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô, cuối cùng không nhịn được lên tiếng.
“Thủy… Thủy Lang.” Cháo trắng trước mặt Chu Hủy đã nguội lạnh, hoàn toàn quên mất việc ăn: “Công việc này, công việc của chị, không không, là hộ khẩu của chị, thật, thật sự có thể điều về thành phố sao?”
“Chị chị chị hỏi câu vô nghĩa này làm gì, vừa nãy chủ nhiệm Hoa đã đồng ý rồi.” Không đợi Thủy Lang trả lời, Chu Hủy đã tự hỏi tự trả lời trước, vui mừng không biết làm sao cho phải: “Thủy Lang, cái này cái này, thực sự là cảm ơn em quá nhiều, em vẫn giỏi như vậy! Chị, chị chị vui đến ngốc mất thôi, Thủy Lang, thật sự, cảm ơn em quá nhiều, ngoài lời cảm ơn, chị không biết nói gì hơn.”
“Cứu tinh!” Nhị Nha mới học được một từ, hiểu được ý nghĩa, lập tức dùng lên người mợ nhỏ.
“Đúng vậy.” Chu Quang Hách đột nhiên lên tiếng, cười nhìn Thủy Lang: “Cứu tinh của nhà họ Chu.”
Thủy Lang liếc cô ấy một cái: “Muốn khen c.h.ế.t em sao?”
“Thật sự, thật sự là cứu tinh của chúng ta rồi!” Chu Hủy kích động đến mức hai tay run rẩy, mắt sáng lên: “Chị thực sự không dám nghĩ, chị còn có thể có việc làm, còn còn còn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT