Cục trưởng Chu chắp tay sau lưng quay người lại: “Đi ăn cơm, cháu ôm cái thùng lớn như vậy làm gì? Đồ đạc của một nhân viên trao đổi nhà ở nho nhỏ để ở trong văn phòng cục trưởng cục quản lý bất động sản, còn sợ bị người ta lấy mất sao?”
Chu Quang Hách đặt thùng xuống, nói: “Chúng ta đi ăn cơm trước đi.”
Thủy Lang và Chu Quang Hách sóng bước đi ra khỏi văn phòng cục trưởng, vừa bước ra đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Cô ngước đầu nhìn lên, các nhân viên công tác ở các bộ phận khác đi tới, đều ngạc nhiên nhìn bọn họ, đặc biệt là nhìn cô.
Sau khi theo cục trưởng Chu xuống đi cầu thang, mọi người đi ra hành lang tầng một đều ngây ngẩn cả người, nhất là những người trong phòng đăng ký cả buổi sáng đã xem trò hề, tất cả đều kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Thủy Lang.
Buổi sáng, một người xem ra không được bố mẹ yêu thương, không nơi dựa dẫm lại bất ngờ đi xuống chỗ này cùng với cục trưởng!
Cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc và hâm mộ của mọi người, Thủy Lãng cúi đầu nói với Chu Quang Hách: “Sao lại có cảm giác như cáo mượn oai hùm vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT