Ô Lâm Lâm ôm lấy cánh tay của bố mình: “Bố, sau khi đăng ký xong, căn nhà gỗ này có phải tất cả đều là của chúng ta giống như trước đây không?”
Nghe được hai chữ “trước đây”, Ô Thiện Bình dừng lại một chút.
Một bàn tay đập vào đầu Ô Lâm Lâm, Thân Tú Vân mắng: “Nha đầu con, sao có thể giống như trước đây? Từ nay trở đi, hơn mười gian phòng từ trên xuống dưới trong căn nhà này, tất cả đều là của một nhà bốn người chúng ta ở.”
“Vậy con và Trâu Khải muốn ở nguyên một tầng!” Ô Lâm Lâm ôm bố mình nũng nịu, “Bố, có được không?”
“Không cho con ở thì cho ai ở.” Ô Thiện Bình cười nói:“Chẳng những trong nhà gỗ tuỳ con chọn, chờ lấy được tiền, cũng cho con chọn một chiếc ô tô.”
“Thật sao, một chiếc ô tô sao?” Trong đầu Ô Lâm Lâm lập tức xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp tao nhã, xoay người bế một cô bé trắng như tuyết vào trong xe ô tô, quản gia mở ra cánh cửa màu đen, xe trượt ra khỏi nhà gỗ, nhanh chóng rời đi trên đường cái trong ngõ Ngô Đồng, trên đường đi bị tất cả những người khác ghen tị: “Con muốn một chiếc ô tô Austin nhỏ!”
Nụ cười trên mặt Ô Thiện Bình lập tức cứng đờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT