Ít ỏi đến đáng thương!
Phó cục trưởng Hứa đẩy phong bì lại, lấy ví tiền ra: “Cô bé ơi, làm sao tôi có thể nỡ nhận tiền của cô? Cô cầm lấy hai mươi tệ này, còn có mấy tấm phiếu vải phiếu giày này, mua một cái áo sơ mi tốt,  một đôi giày da, để bản thân có thể diện một chút!”
“Không, không, tôi không thể nhận được.”
“Cầm lấy đi, chờ cô có thành tích ở cục quản lý bất động sản, nhất được không được quên Bá Nhạc tôi.”
Thủy Lang lập tức nói: “Phó cục trưởng Hứa, ông nói cái gì vậy? Tôi có quên bố ruột, cũng không thể quên ông được. Ông chính là bố ruột đã tái sinh ra tôi!”
Sắc mặt phó cục trưởng Hứa đột nhiên lập tức từ hoa tươi biến thành hoa hướng dương: “Tốt tốt tốt, tôi hiểu tâm ý của cô, tôi cũng yên tâm. Vậy cô làm việc đi, tôi về ăn cơm trước, ngày mai gặp lại.”
Người vừa rời đi, Chu Huỷ vẫn còn thất thần, nhìn Thủy Lang nhét hai tấm phiếu vào túi, tam quan lại lần nữa bị đả kích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play