“Bên chỗ cục trưởng là tường đồng vách sắt, , không thể lấy được bất kỳ tin tức nào. Phó cục trưởng Hứa thì có thể hỏi được, nhưng vì chậm chạp không thể đưa ra thứ ông ta muốn, nên gần đây ông ta không thân thiện với tôi. Tôi là hỏi được một chút tin tức từ chỗ phó cục trưởng Khâu, xem ra cũng không chênh lệch lắm.”
Giọng nói của Ô Thiện Bình dần dần bình tĩnh lại: “Cho dù tệ hơn nhiều, chúng ta vẫn phải đi, không thể để tiểu tử đó phá đường đi của chúng ta, để mặc cậu ta ép chết.”
“Đại ca, vẫn là ông lợi hại nhất, tôi không nghĩ ra bất cứ biện pháp nào, nếu cái nhà này không có ông làm trụ cột, chúng ta đã xong đời rồi."
Thân Tú Vân nói với Ô Thiện Bình: “Nhưng mà đại ca, nếu thật sự có chủ trương mà chúng ta nghe trước đây thì chẳng những trả lại nhà, mà tất cả tài sản cũng sẽ trả lại, vậy một xưởng gỗ kia, lúc trước nhà Trâu gia đã muốn, lần này sợ là chúng ta không thể không giao ra.”
Trên mặt Ô Thiện Bình hiện lên vẻ đau lòng: “Vậy cũng không còn cách nào khác, phải bảo vệ được bà.”
Trong lòng Thân Tú Vân tràn đầy yêu thương lập tức tuôn ra toàn bộ trên mặt, bà ta nhào vào trong n.g.ự.c Ô Thiện Bình, vùi đầu khóc lớn: “Đại ca, đời này có c.h.ế.t tôi cũng phải đi cùng ông, tôi không thể rời xa ông được!”
Ô Lâm Lâm nhìn bố mẹ ôm nhau, lại nghĩ đến bố mẹ Trâu Khải, lập tức run lập cập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT