Lông mày Chu Quang Hách khẽ động, nhận ra điều này gần giống với kế hoạch ban đầu của mình.
“Có thể làm như vậy được không?” Thủy Lang tỏ vẻ ngơ ngác: “Chuyện này tôi không hiểu gì cả, các anh cũng không thể lại để tôi phải chịu oan ức giống như tối hôm qua nữa."
Khóe miệng Chu Quang Hách giật một cái, hôm qua anh luôn trau chuốt lời nói, cũng chỉ khéo léo hỏi một chút.
“Không đâu, tuyệt đối không.” Sở trưởng Lam nhìn Thủy Lang bằng ánh mắt trìu mến: “Hàng xóm trao đổi phiếu là chuyện rất bình thường. Cô bé, nếu cô có ý định này, trong sở chúng ta sẽ không bao giờ để cô phải chịu oan ức, có bất kỳ vấn đề nào tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Thủy Lang cúi đầu suy nghĩ một lúc, mọi ánh mắt trong phòng họp đều căng thẳng nhìn cô.
“Như vậy đi, tôi tin tưởng các anh, nhưng tôi nghe nói hầu hết cảnh sát chỉ sử dụng xe vài lần vì trong nhà có việc gấp, chẳng hạn như chuyện lớn liên quan đến mạng sống, nhưng cũng có một số ít người suốt ngày đi ra bên ngoài khoe khoang.” Thủy Lang đặt tấm phiếu lên trên mặt bàn: “Tôi chỉ trao đổi với những người công an ở vế trước, không trao đổi với những người ở vế sau.”
Những tiếng thở dài nhẹ nhõm lần lượt vang lên trong phòng họp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT