Thái y tiến lại, bắt mạch cho Tô Tiểu Tiểu xong, lo lắng trong mắt nhất thời vơi bớt.
“Hồi bẩm bệ hạ, sốt cao của nương nương đã lui, chỉ cần an tâm tịnh dưỡng mấy ngày, là có thể khỏi hẳn.” Cửu tộc nhà hắn cuối cùng cũng giữ được mạng.
Thượng Quan Mặc vừa nghe, cũng nhất thời cao hứng. “Hảo, hảo, hảo. Thái y y thuật quả nhiên cao minh, trọng thưởng”
Thái y vội vàng phục lạy tạ ơn. Tố Vân ở một bên, trong lòng cũng buông lỏng xuống. Hô … phù phù. Thì ra chỉ là ảo giác nha. Nàng còn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương là hồi quang phản chiếu đâu. Thì ra là không phải.
Thật tốt quá. Tố Vân cũng không khỏi giãn mở lông mày, cười híp mắt nhìn hoàng đế cùng hoàng hậu ân ái. Trong Càn Thanh cung, một mảnh vui sướng, trên mỗi khuôn mặt đều tràn đầy thần sắc vui mừng, chỉ có khuôn mặt của Tô Tiểu Tiểu là không chút thay đổi, trong lòng một mảnh mây đen dày đặc.
Vì thế … Tin tức Hoàng hậu đã tỉnh lại không đến một khắc đồng hồ liền truyền khắp cả hậu cung. Điều này làm cho một vài người vốn nguyền rủa hoàng hậu sớm quải điệu có chút thất vọng.
Mà đồng thời, người đến Càn Thanh cung thăm hoàng hậu cũng nối liền không dứt. Nhưng là Thượng Quan Mặc phi thường săn sóc. Hắn thực rõ ràng ra lệnh. Thẳng đến khi bệnh của Hoàng hậu hoàn toàn khỏi hẳn, mới có thể thăm. Hoàng hậu cần nghỉ ngơi, người nào quấy rầy, g.i.ế.c không tha. Mệnh lệnh này cũng thực là ngoan lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT