Đại khái là hòn đó trong lòng đã được buông xuống, Lục Ngọc có hơi uể oải, nhẹ nhàng gối đầu lên vai Phó Cầm Duy, dựa vào, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.
Trên đường trở về, để Lục Ngọc ngủ thoải mái hơn, Phó Cầm Duy không dám nhúc nhích.
Sắp tới thôn, Phó Cầm Duy đánh thức Lục Ngọc dậy. Ai biết cô ngủ rất thoải mái, chỉ cảm thấy anh đang quấy nhiễu giấc ngủ của mình, Lục Ngọc chẳng những không dậy, còn thuận thế ôm eo của Phó Cầm Duy.
Vèo một cái, Phó Cầm Hủy đỏ bừng mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT