Phó Cầm Duy nói: “Cô ấy là vợ tôi, anh dùng tay chỉ nữa thử xem?”
Phó Cầm Duy rất ít khi lạnh mặt, nhưng lúc lạnh mặt vô cùng đáng sợ.
Trên mặt chú sáu Tiết âm tình bất định, nói: “Được rồi, người đánh cũng đánh rồi. Các người chắc cũng hả giận rồi. Được rồi, thôn chúng tôi không hoan nghênh người ngoài, các người đi mau đi!”
Một cái vừa nãy của Phó Cầm Duy không bằng một phần một trăm Lục Bình bị đánh. Muốn dùng như thế này xí xóa nợ, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT