Lục Kiều bỗng ngừng khóc, cô ta chưa chuẩn bị đáp án này, chỉ đành nói: “Thấy nhà các anh còn sáng đèn, bèn muốn tới xin giúp đỡ, ai ngờ là người quen!”

Lý Dục Tài nhíu mày, không tin trên đời có chuyện trùng hợp như vậy.

Lục Kiều đã đi bộ mấy chục dặm đường, chân đau, bây giờ lại bị trẹo, cộng thêm khóc lóc tận nửa đêm, cũng có vài phần đáng thương.

Nhưng dù có đáng thương mấy, Lý Dục Tài cũng không dám để cô ta ở trong nhà mình như vậy, lần nữa bày tỏ: “Tôi vẫn nên đưa cô tới đồn công an thì hơn.”

Lục Kiều khó tin nhìn anh ta: “Sao anh lại vô tình như vậy? Nếu tôi báo cảnh sát, bà nội biết sẽ đánh chế.t tôi. Tốt xấu gì cũng là người quen, anh không thể nhìn tôi bị bà nội đánh chế.t chứ!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play