Chủ nhiệm phụ nữ cũng mặc kệ Lục Kiều, trực tiếp nói với người vây xem xung quanh: “Vậy các người cảm thấy họ đẹp không?”

Người xung quanh: “Đẹp? Tôi thấy là đẹp thối thì có.”

“Đây không phải con tôi, nếu không tôi đánh gãy chân, thật mất mặt.”

Xuân Hạnh bọn họ trang điểm thành thế này vốn đã thiếu tự nhiên, lại bị người trong thôn nói như vậy. Một cô gái trong đó òa lên khóc chạy đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play