Xưởng trưởng Lưu vừa nhìn liền sáng mắt, một cô gái ăn nói lưu loát, khí chất toàn thân rất tự tin. Ông ta đi họp suốt cả năm, trong tỉnh ngoài tỉnh đều có, từng gặp qua rất nhiều người.

Thấy Lục Ngọc không giống người tới từ vùng quê nhỏ, cười nói: “Cô biết tôi?”

Lục Ngọc nói: “Phân bón do xưởng của các ông sản xuất đã tăng sản lượng bao nhiêu lương thực, ông là người nổi tiếng trong huyện.”

Xưởng trưởng Lưu mỉm cười, nói: “Nhờ phúc của phân bón chúng tôi.” Nhắc tới phân bón, đó thật sự là đồ không thể thiếu nhất trong lòng người trồng hoa màu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play