Lúc Quý Chiêu đi đến trước Từ Ninh cung, thì thấy Hoàng thượng và Ninh vương đã đánh nhau đến mức không nhận ra, người chung quanh đều câm như hến, chỉ có Như Ý đang vỗ tay la to cổ vũ. Nàng giật hết cả mình, trước mặt nhiều người như vậy, nàng cũng không tiện chạy lên ngăn cản.
Nhưng mà đang rất tốt đẹp, sao lại đánh nhau chứ? Quý Chiêu cảm thấy rất kỳ quái. Hôm nay nàng tới Từ Ninh cung là vì Thái hậu truyền gọi, nói là có chuyện muốn thương lượng với nàng. Quý Chiêu không biết Thái hậu có thể có chuyện gì muốn “thương lượng” với nàng.
Như Ý thấy Quý Chiêu, nó hướng nàng quơ quơ tay: “Điền Thất!”
Quý Chiêu đi tới bế Như Ý tới tay, đôi mắt của cậu nhóc hồng hồng, trên lông mi còn treo vài giọt nước nhỏ chưa lau sạch sẽ, vừa nhìn đã biết vừa khóc qua. Nàng nhíu nhíu mày, hỏi Như Ý: “Điện hạ sao thế này?”
Nàng vừa hỏi như thế, khuôn mặt Như Ý lập tức sụp đổ xuống, ủy khuất ôm cần cổ Điền Thất, vùi đầu trên vai nàng, trầm mặc không nói.
Quý Chiêu càng đau lòng.
Lúc này, Thịnh An Hoài đi tới, khó xử nhìn Quý Chiêu: “Điền… Quý cô nương, không thì cô… Khuyên nhủ bọn họ được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play