Mấy gian nhà rách nát của Phương Tuấn đã được Quý Chiêu giúp đỡ sửa sang lại, hiện tại đã không còn hở tung tứ phía như lúc trước nữa. Trong gian phòng khá nhỏ hẹp chen chúc mấy người, rồi đốt cái chậu than, cũng xem như ấm áp.
Như Ý đã bị đưa về Hoàng cung. Lúc Kỷ Hành cùng Quý Chiêu và Vương Mạnh đi tới chỗ ở của Phương Tuấn thì cảm xúc của Phương Tuấn đã ổn định lại, hắn thấy Quý Chiêu liền có chút kích động, đề cao giọng nói: “Ta không có sát hại Quý Thanh Vân!”
“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Quý Chiêu vội vàng hỏi.
Đôi mắt Phương Tuấn trống rỗng, lâm vào ký ức.
“Ngày đó ta quả thật có nhận được mật lệnh của Trần công… Trần Vô Dung, sai ta mang người cấp tốc đi đến Liêu Đông tìm kiếm Quý Thanh Vân nhưng mà không phải vì truy gi. ết ông ấy.”
“Vậy vì cái gì?” Quý Chiêu nhíu mày truy hỏi.
Phương Tuấn lắc lắc đầu: “Ta cũng không biết, chỉ biết Trần Vô Dung đã nhiều lần cường điệu là muốn bắt sống ông ấy mang về. Năm đó ta chỉ là một tay đ.ấ.m ở Trực Ngôn Tư, cho dù Trần Vô Dung muốn làm cái gì đi nữa, cũng không mắc mớ gì phải giải thích nguyên nhân với ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play