Điền Thất đi Đại Lý Tự là chuyện đã trải qua suy nghĩ vô cùng cẩn thận. Nàng muốn điều tra hồ sơ vụ án của phụ thân nàng, nhìn xem có thể tìm ra được manh mối nào hay không. Thân là một tên thái giám, muốn tiếp cận Đại Lý Tự không phải là một việc đơn giản, Điền Thất không thể trộm không thể cướp, muốn thấy được hồ sơ chỉ có cách mua chuộc quan viên Đại Lý Tự, hoặc là giả truyền thánh chỉ.
Điền Thất lựa chọn cách sau, mua chuộc quan viên, thì đối phương chưa hẳn hoàn toàn tin cậy, đã vậy người biết chuyện này càng nhiều thì nàng càng không an toàn. Giả truyền thánh chỉ tuy là một bước cờ hiểm nhưng chỉ cần không ai đến trước mặt Hoàng thượng đâm, thì nàng sẽ không sao.
Hơn nữa, thân là thái giám, điều kiện để nàng giả truyền thánh chỉ thật sự là may mắn, đều không cần viết mật chỉ gì gì đó, mà chỉ cần nói là khẩu dụ của Hoàng thượng, cộng thêm biểu hiện tự tin một chút, thì sẽ không có ai hoài nghi.
Nàng đã sớm điều tra được, quan viên trông giữ hồ sơ ở Đại Lý Tự là thân đảng của Đường Nhược Linh, cho nên liền tính người này có nghi ngờ mà muốn đi tố cáo nàng thì cũng sẽ hỏi qua Đường Nhược Linh trước. Đường Nhược Linh tất nhiên sẽ không cho phép minh hữu của mình gặp loại trọng thương này. Nói trắng ra là, Điền Thất đối với ông ta mà nói, còn có công dụng rất lớn.
Như vậy mà xem, một bước này đi được có thể nói là có kinh nhưng không hiểm.
Quan viên quản hồ sơ biết Điền Thất, thấy nàng tới thì khách sáo hỏi nàng Hoàng thượng muốn tìm xem hồ sơ năm nào tháng nào hoặc là của ai.
Điền Thất khoanh tay áo tỏ ra một bộ thâm sâu bí hiểm: “Không cần phiền ngươi tự tìm, ngươi chỉ cần nói với ta hồ sơ trưng bày bên trong, tự ta đi xem là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play