Trịnh Thiếu Phong muốn đi nhập ngũ.
Điền Thất mới nghe cái tin tức này thì có chút kinh ngạc, tóm lại cảm thấy Trịnh thiếu gia được sinh chiều dưỡng chuộng nên không thích hợp đ.â.m đầu vào trong quân doanh đầy gian khổ. Nếu nói hắn dựa vào gia thế bối cảnh để đi quân doanh hưởng phúc thì càng không thể, trong quân doanh vốn không có miếng phúc nào để hưởng thụ, Trịnh Thiếu Phong tự mình lại có công danh cử nhân bên thân, lại dựa vào cha hắn và ca ca hắn đề bạt thì đường làm quan chung quy sẽ không quá nhấp nhô, đủ hắn hưởng thụ cả đời.
Bởi vậy Điền Thất không thể nào hiểu nổi.
Không chỉ nàng, Đường Thiên Viễn và Kỷ Chinh đều cảm thấy lựa chọn này không được tốt cho lắm, Đường Thiên Viễn cho rằng dù sao đi nữa Trịnh Thiếu Phong cũng đã thi được cử nhân, không bằng nỗ lực thêm mấy năm nữa, tranh thủ lăn lộn được thêm tiến sĩ, về sau mọi người ở trên quan trường gặp nhau, kết thành một mạch, không phải càng tốt hay sao.
Được rồi, để Trịnh Thiếu Phong thi đậu tiến sĩ quả thật có chút làm khó hắn…
Tóm lại lần này Trịnh Thiếu Phong rất có chủ kiến của bản thân. Hắn cũng không biết bị thần tiên nơi nào nhập, trong vòng một đêm nghĩ thông rất nhiều chuyện, nói cái gì mà “Làm người không thể cả đời dựa vào người khác, chung quy cũng phải tự mình phải xông pha ra một con đường”. “Ta đọc sách không được, tập võ còn được, nếu không như đẩy ưu tránh khuyết, đi quân doanh thử xem”, sau đó lại mang vẻ mặt cao thượng nói: “Dân chúng biên cảnh Đại Tề chúng ta nhiều năm nay chịu đủ nỗi khổ do Mông Cổ gây rối, ta thân là con dân Đại Tề, nên vì Hoàng thượng phân ưu, vì dân mưu phúc, làm sao có thể an vào hưởng lạc”…
Mấy người Điền Thất đều rất lo lắng cho Trịnh Thiếu Phong. Đầu óc người này vốn không dùng được, lần này đừng nói là bị hư luôn rồi nha…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play