“A Thất, thật xin lỗi.” Kỷ Chinh quay trở về gặp Điền Thất, đôi mắt hắn có chút đỏ lên.
Điền Thất thấy má phải của Kỷ Chinh sưng đỏ, trên mặt rõ ràng hiện lên dấu năm ngón tay, nàng nhất thời vô cùng chật vật: “Đây là… Hắn đánh ngươi sao?”
Kỷ Chinh không thừa nhận cũng không phủ nhận, hắn ngồi xuống, cúi đầu nói: “Hắn đã biết.”
Điền Thất hổ thẹn không chịu nổi: “Thật xin lỗi, đều là vì ta mới hại ngươi thành như vậy. Ngươi muốn bôi chút thuốc trước không?”
Kỷ Chinh lắc lắc đầu: “Không sao đâu. Ta không hối hận, ta chỉ hận không sớm giúp ngươi đào thoát, hiện tại cửa thành giới nghiêm, ta không đưa ngươi ra ngoài được. Hoàng huynh hắn lại lấy mẫu phi của ta để bức bách, không cho phép ta và ngươi có quan hệ với nhau.”
“Mẫu phi của ngươi? Bà ấy không phải đã…”
“Đã qua đời nhưng vậy thì sao chứ, ngay cả người ch. ớt hắn cũng không buông tha.” Nói tới đây, khóe miệng Kỷ Chinh câu lên một tia cười trào phúng, trong mắt lại giăng lên một tầng khói mù.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play