Kỷ Chinh dẫn Điền Thất đi tửu lâu.
Trịnh Thiếu Phong cũng ở đây, lần này không có bài bạc, mà là cùng một bầy thư sinh uống rượu tán gẫu. Phần tử trí thức uống rượu ăn cơm đều nhã nhặn lịch sự, Trịnh Thiếu Phong tuy không quen nhưng lại sợ người cười nhạo, nên không thiếu phần học đòi văn vẻ khoe khoang phong lưu, người khác đều biết cha của hắn lợi hại, thành ra cũng chẳng ai dám cười hắn.
Nhưng Trịnh Thiếu Phong lại luôn cảm thấy mình không hợp bầy. Thấy Kỷ Chinh và Điền Thất tới, hắn cảm thấy có cảm giác vô cùng thân thiết, muốn kéo bọn họ đến ngồi ở bên người hắn. Hai tú tài đang ngồi bên cạnh hắn, bị hắn đuổi đi cũng không dám nói một câu oán hận. Điền Thất thấy Trịnh Thiếu Phong lại choàng bờ vai nàng, thì nhăn mày đẩy ra, Trịnh Thiếu Phong cười hì hì không để ý. Kỷ Chinh lại nhìn không được, tự mình ngồi vào giữa hai người, ngăn cách Trịnh Thiếu Phong và Điền Thất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phần tử trí thức đều có chút thanh cao, chỗ ngồi ở lần tụ họp này lấy văn danh mà xếp chứ không phải lấy gia thế địa vị, Trịnh Thiếu Phong cũng không nói làm gì, thịnh danh lớn nhất của Kỷ Chinh lại là mặt của hắn, lại thêm phần hắn cực ít tham gia tụ họp thi tửu(1) của văn nhân nên hắn cũng không có văn danh gì cho cam. Còn Điền Thất, mọi người ở đây cơ bản không ai biết đến nàng.
(1) Thi tửu: uống rượu làm thơ.
Nhưng tướng mạo của ba người đều cao hơn mức độ bình quân ở đây, vì thế khi gom ở cùng một chỗ thì vô cùng chói mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT