Điền Thất chờ mọi người đều đi hết, mới từ trong hồ bò lên. Đái Tam Sơn ở bên cạnh nàng bơi qua bơi lại, nó không biết nàng đang chơi trò gì, thấy nàng đi lên bờ nó cũng muốn bò lên bờ theo.
Điền Thất vỗ vỗ cái mai cứng ngắc của nó: “Ngươi đi về trước đi.”
Đại Tam Sơn giống như là có thể hiểu được tiếng người vậy, ngẩng cái đầu siêu lớn của nó lên, rồi chậm rãi lui về hồ nước.
Điền Thất tìm người hỏi thăm một chút, biết được Hoàng thượng dẫn Như Ý đến Từ Ninh cung. Thế này mới dám về Càn Thanh cung, lau khô thân thể, lại đổi một bộ quần áo. Nàng sợ Hoàng thượng trở về nên không dám ở lâu, rời khỏi Càn Thanh cung lập tức tản bộ về hướng ngược lại với Từ Ninh cung.
Dạo dạo liền dạo tới Ngự Hoa viên.
Trong Ngự Hoa viên cực kỳ náo nhiệt, ăn tết mà, ai cũng đều đi ra ngoài chơi cả. Có vài tần phi kỳ thật rất là mong chờ Hoàng thượng đến đây làm ra một chuyện ngẫu nhiên gặp gỡ gì gì đó. Dù sao là ăn tết, Hoàng thượng cũng cần buông lỏng thể xác và tinh thần. Đáng tiếc là các nàng trông mong nửa ngày, chỉ trông tới một tên thái giám.
Nhờ phúc của Hoàng thượng, mọi người đều nhận ra Điền Thất. Phàm là người nào ở gần Hoàng thượng, các phi tần đều sẽ xem trọng, nếu như người này có thể giúp mình nói được vài câu, đương nhiên sẽ so với các nàng tự mình khổ sở chờ mong càng hữu hiệu hơn nhiều. Thế là các chủ tử đối với Điền Thất rất là khách khí, tranh nhau tặng thưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT