Điền Thất rất hối hận. Nàng tính tới tính lui, lại có vẻ như quên mất suy xét đến cảm nhận của Hoàng thượng…
Nếu như Hoàng thượng biết nàng bị bệnh trái rạ, tức giận đuổi nàng ra khỏi Càn Thanh cung, thì nàng vẫn sẽ đi tong như thường.
Bây giờ nàng đặc biệt muốn gặp Hoàng thượng, nịnh bợ hắn một chút, biểu hiện một chút trung tâm để cho hắn trăm ngàn lần đừng vứt bỏ nàng, mà cho nàng chút thời gian rửa sạch oan khuất.
Một mình ngộp ở trong phòng thật sự rất chán. Điền Thất rụt ở trên giường gỗ, ôm một cây gỗ nhỏ, nhắm mắt lại thì thào lẩm bẩm niệm: “Thiên linh linh địa linh linh, Hoàng thượng ngự giá qua nơi này — biến!” Nói xong mở to mắt ra, sau đó nàng liền thấy được người kia đứng ở ngoài cửa sổ.
“Má ơi!!!” Điền Thất bị dọa lăn từ trên giường xuống dưới.
Kỷ Hành mọc hắc tuyến đầy đầu, hỏi đại phu dẫn đường ở An Nhạc đường: “Có phải đầu óc hắn cháy hỏng rồi?”
Đại phu thừa cơ cáo trạng: “Thưa Hoàng thượng, hắn không cho nô tài gần người, cũng không chịu uống thuốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT