Ông lão liếc nhìn Cố Vị Phong, Bạch Ngọc kịp thời giải tán mọi người.
“Giang Giác Hạ và Ôn Ý ở lại thảo luận, kết quả của các vai khác sẽ được thông báo sau.”
Ôn Ý nhìn tôi chằm chằm.
Còn Trịnh Nam Châu, người cũng thử vai hôm nay, hình như đã hoàn toàn làm hỏng cảnh diễn của nam chính, thất thần dựa vào góc tường xa xa.
Ánh mắt sắc bén như d.a.o mổ của ông lão lần lượt quét qua chúng tôi.
Một lúc lâu sau, ông mới lên tiếng: “Đạo diễn Bạch mời tôi đến làm cố vấn cho bộ phim, ban đầu tôi đã từ chối.”
"Vụ án này là vụ án lớn đầu tiên tôi gặp, đã hơn hai mươi năm rồi, tôi vẫn không thể quên được. Không bắt được hung thủ, không dám đối mặt với gia đình nạn nhân." Ông ấy giơ lên một ống tay áo trống rỗng, "Bây giờ bị thương phải nghỉ hưu, tối nào nằm mơ cũng thấy những gương mặt trẻ trung đó."
"Đạo diễn Bạch, anh nói bộ phim này của anh, liệu hung thủ có xem không? Anh có thể giúp tôi hỏi hắn ta một câu không, anh giúp tôi hỏi hắn ta, ác ý của con người rốt cuộc là sinh ra như thế nào? Tại sao con người lại có thể làm tổn thương một người khác như vậy?"
Vị cảnh sát hình sự đã ngoài năm mươi tuổi nắm chặt cánh tay Bạch Ngọc, nước mắt tuôn rơi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT