Vì lúc này quán không đông khách, không ảnh hưởng đến việc buôn bán, nên một lát sau bà chủ quán đã gọi được ông chồng đang ngồi xem đánh bài ở ngoài đường về.
Ông chủ quán cũng cười hề hề, nói rằng đã buôn bán ở khu này hơn mười năm, nuôi hai đứa con ăn học đến đại học.
Tôi liếc nhìn chiếc tạp dề trên người họ tuy sạch sẽ nhưng đã bạc màu, rõ ràng là đã dùng nhiều năm rồi.
"Nhà chúng tôi còn đỡ, mấy làng gần đây mới gọi là nghèo thật. Thế nên đám thanh niên mới bỏ đi ra ngoài làm thuê hết rồi.
Ông chủ quán châm một điếu thuốc: "Cái làng mà cháu nói... làng gì nhỉ, Trường Thịnh đúng không? Hình như trước đây tôi có nghe qua. Nhưng bây giờ nó đổi tên rồi..."
Ông ấy đột nhiên vỗ trán: "Nó đổi thành làng Vĩnh Phúc rồi!"
Trong quán còn một bàn khách nữa, người đó cũng quay lại nói: "Đúng rồi! Tôi nghe thằng em họ tôi nói, người trong làng đó đều có phúc lắm, thanh niên thì tìm được vợ, người già thì sống thọ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play