Mỗi lần Thang Ninh hẹn ăn với Cố Lê, cô đều sắp xếp công việc trước, cố gắng không đến muộn.
Hai người ăn xong thì gọi hai chai bia.
Ăn đồ ăn vặt kèm bia đã trở thành thông lệ của hai người vào cuối tháng mỗi tháng.
Áp lực cuộc sống đã lớn như vậy rồi, nếu không dùng rượu để giải tỏa một chút thì sẽ bị trầm cảm mất.
Vào ngày cuối cùng của mỗi tháng, Thang Ninh sẽ đổ hết tất cả cảm xúc tiêu cực như rác rưởi ra ngoài nhờ vào cảm giác ngà ngà say, sau khi giải tỏa xong, ngày hôm sau cô sẽ sửa soạn lại bản thân cho sạch sẽ thơm tho để đối mặt với một tháng mới toanh.
Sau khi nói về một số chuyện liên quan đến công việc, cả hai đều đã uống hơi ngà ngà say, Thang Ninh nấc cục và nói: "À đúng rồi, từ thứ hai tuần sau tớ sẽ được biệt phái đến khu bảo thuế."
"Cậu đi bao lâu thế?"
"Đi nửa năm, cũng chưa chắc chắn lắm."
"Khu bảo thuế... Sao nghe quen tai thế nhỉ?" Cố Lê suy nghĩ một lúc rồi vỗ đùi: "Tớ nhớ ra rồi, anh trai tớ cũng ở khu bảo thuế, nói không chừng lúc đó các cậu có thể gặp nhau đấy."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT