Tào Thúy vừa ăn hạt dưa vừa ngắm nghía căn nhà, “Dọn dẹp gọn gàng lắm, vừa nhìn là biết Chiêu Đệ là một người vợ siêng năng.”
“Đúng thế, sạch sẽ ngăn nắp, chẳng có chút bừa bộn nào. Nhà tôi thì không được như thế, con cái nhiều, có dọn gọn đến mấy thì một lúc là chúng nó lại làm bừa ra. Lão Dương nhà tôi còn bảo tôi nên dọn dẹp nhà cửa thường xuyên hơn. Tôi nhất quyết không làm, không phải ông ấy chẳng dọn dẹp gì, có phải ông ấy vất vả đâu. Tôi mỗi ngày hầu hạ cả nhà lớn nhỏ, mệt đến c.h.ế.t mất.” Người vừa nói là vợ của tham mưu Dương, tầm tuổi Tào Thúy, tên là Lưu Quế Lan.
“Ai bảo nhà chị sinh nhiều con thế. Bụng chị lại đang có một đứa nữa rồi phải không?” Người nói là vợ của phó đoàn trưởng Trần của đoàn hai, tên Thường Thu Hạ.
“Lão Dương nhà tôi lợi hại mà! Tôi có thể sinh, thì sinh nhiều thôi. Con cái đông mới có phúc, lúc nào mà tôi sinh được sinh đôi thì tốt quá!” Lưu Quế Lan vỗ bụng, Tô Chiêu Chiêu lúc đó mới để ý thấy cô ấy đang mang thai, có vẻ đã bốn tháng rồi.
Lưu Quế Lan trông cũng phải hơn bốn mươi tuổi, thuộc diện sản phụ cao tuổi.
Cô ấy và Tào Thúy trông cũng cỡ tuổi nhau, nhưng rõ ràng tinh thần không được tốt như Tào Thúy.
Thấy Tô Chiêu Chiêu nhìn chằm chằm vào bụng Lưu Quế Lan, Tào Thúy nói, “Nhà cô ấy có bảy đứa con, thêm đứa này nữa là tám! Nếu không phải chiến tranh chia cắt mấy năm, chắc còn sinh nhiều hơn nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play