“Hôm nay em tiêu kha khá tiền đấy, còn dùng cả phiếu nữa, đặc biệt là phiếu vải, sắp hết sạch rồi.” Tô Chiêu Chiêu chỉ vào hộp kem trân châu và tuyết hoa cao, “Em còn mua cả kem dưỡng da cho mình nữa.” Nói xong, cô nhìn Cố Hành, chờ xem anh phản ứng thế nào.
Cố Hành liếc nhìn một cái, “Lẽ ra em nên mua từ lâu rồi. Anh vừa nhận được phụ cấp, còn được phát thêm nhiều phiếu, tất cả để trong ngăn kéo rồi đấy. Phiếu thì đừng tiết kiệm quá, dùng hết thì nói với anh, anh sẽ đi đổi với người khác.”
Sợ Tô Chiêu Chiêu không tin, anh nói thêm: “Trong quân đội có không ít người độc thân, họ không dùng phiếu vào việc gì cả.”
Cố Hành không hiểu về mấy loại kem dưỡng da này, trước đây chỉ nghe Nghiêm Quang kể rằng trên bàn trang điểm của vợ anh ta đầy các loại chai lọ, mỗi ngày bôi lên mặt và tay không biết chán. Thấy Tô Chiêu Chiêu mua mấy món này, Cố Hành chỉ cảm thấy vẫn còn ít so với số lượng “cả đống” mà Nghiêm Quang kể về.
Anh còn nghĩ rằng, vợ người ta có gì thì vợ mình cũng nên có. Nhà đâu có thiếu tiền, ngược lại, Cố Hành nghĩ Tô Chiêu Chiêu mua quá ít.
Tô Chiêu Chiêu rất hài lòng với phản ứng của Cố Hành, cô sợ nhất là gặp kiểu người miệng nói tiêu thoải mái nhưng trong lòng lại không chịu nổi.
Cố Hành cầm bút lông và thỏi mực mà Tô Chiêu Chiêu mua lên xem, “Loại này tốt hơn mực nước, viết không bị trơn bút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT