Vu Huệ Tâm nhìn chằm chằm vào bóng lưng Cố Hành một lúc lâu, Nghiêm Quang hỏi: “Nhìn gì đấy?”
Vu Huệ Tâm bĩu môi, “Thấy không? Cậu ấy xách một túi táo. Cửa hàng bách hóa của chúng ta bao lâu rồi không bán táo? Không biết cậu ấy đã tốn công sức mua ở đâu về.”
“Muốn ăn táo à?” Nghiêm Quang vốn nổi tiếng là người chồng tốt trong quân, “Để anh xem mấy hôm tới có xe nào vào thành phố không, nhờ họ mua giúp vài cân về.”
Vu Huệ Tâm cũng không từ chối, “Em chỉ thấy tiếc thôi.”
Lần này Nghiêm Quang đã hiểu ra, anh bực bội lườm cô một cái, “Sao em lại nhắc chuyện này nữa? Tiểu Diệp đã bảo đừng nhắc tới nữa rồi.”
Vu Huệ Tâm trợn mắt, “Không được nhắc à? Vậy thì anh khâu miệng em lại luôn đi! Nói cứ như thể tình cảm sâu nặng lắm, tôi thấy ấy mà, nếu không vì có con, chưa chắc Cố Hành đã muốn lấy cô vợ nông thôn đó.”
“Em lại biết chắc à? Sao lại không muốn? Anh chưa gặp vợ của lão Cố, nhưng anh biết chắc đó là người phụ nữ tốt. Người phụ nữ tốt thì đàn ông có mắt đều không bỏ đâu!”
Tư tưởng này không được, phải chỉnh lại cho đúng!
Vu Huệ Tâm chống chế, “Vợ của liên trưởng đoàn 2 có tốt không? Ở nhà hầu hạ bố mẹ chồng mười mấy năm, rồi sao? Cuối cùng cũng bị ly hôn vì người ta nói đó là hôn nhân phong kiến, rồi liên trưởng đi lấy cô gái thành phố. Chuyện như vậy anh thấy ít à? Đừng lấy chuyện tốt xấu để ngăn em nói.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT