Tô Lai Bảo ngồi thụp xuống đất, lại bắt đầu khóc rưng rức.
Tô Căn Sinh nói với anh ta: "Lúc trước bảo các cậu đừng bán lương thực, các cậu lại không nghe. Đến lúc giao lương thực thì nhà các cậu giao ít nhất, tôi phải đối xử công bằng với tất cả mọi người."
Trong đội sản xuất có bao nhiêu người, đâu chỉ có gia đình họ là đói thảm nhất, trách ai được đây?
Hai vợ chồng không nói gì nữa, họ cũng hối hận, càng đói thì càng hối hận.
"Thôi được rồi, tôi đã nói hết những gì cần nói, chúng tôi đi đây."
Tô Lai Bảo tiễn họ ra cửa: "Cảm ơn nhé."
"Chúng tôi không làm vì lời cảm ơn của cậu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play