Vương Xuân Hoa liên tục nói mấy câu "yên tâm", bà cũng thương con gái, thậm chí còn thương hơn cả con trai.
Chu Phương Phương nghe vậy mới cười: "Thím Tô ơi, còn cần rửa rau nữa không?"
Tô Chiêu Chiêu lắc đầu: "Không cần nữa đâu, cháu với Tiểu Niệm đi chơi đi."
Sau khi hai cô bé đi rồi, Vương Xuân Hoa mới nói với Tô Chiêu Chiêu: "Ban đầu tôi cũng định sau khi bọn nó cưới sẽ cho chúng nó ở nhà."
Tô Chiêu Chiêu cắt xong khoai tây, bắt đầu cắt rong biển đã ngâm thành sợi: "Nếu bọn chúng thật sự ở nhà thì e là quân đội sẽ không chia nhà cho đâu. Giờ nhà cửa khan hiếm lắm, được chia thì nên giữ lấy, càng về sau có thể càng nhiều gia đình quân nhân theo quân, đến lúc đó muốn chia nhà sẽ càng khó."
"Cô nói đúng, nhà cửa quả thật rất quan trọng. Chị chỉ sợ bọn chúng vừa mới cưới chưa biết cách lo liệu cuộc sống."
"Ai mới cưới chẳng như vậy, từ từ rồi sẽ học được thôi. Hai người gần thế này, có gì không lo được sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play