Sáng hôm sau, trước khi đi làm, Tô Căn Sinh nói về chuyện lương thực.
“Sau khi thu hoạch vụ thu xong, giao đủ lương thực cho nhà nước, số lương thực còn lại mọi người đừng nghĩ đến việc bán đi. Nông dân chúng ta sống dựa vào thời tiết, không ai biết nửa cuối năm mưa gió thế nào, trong tay có lương thực thì lòng mới yên…”
Một cụ già đứng lên nói: “Đúng đấy, Căn Sinh cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không bán lương thực đâu.”
Bọn thanh niên nghe chuyện trên báo liền phản bác ngay: “Trên báo đã nói rồi, lúa gạo đạt sản lượng hơn ba vạn cân mỗi mẫu, nhiều lương thực như vậy, sau này chúng ta không thiếu lương thực để ăn. Đến năm sau, đội sản xuất của chúng ta cũng sẽ như họ, tăng cường sản xuất, học kỹ thuật trồng lúa mới, chúng ta cũng có thể đạt ba vạn cân. Năm nay bán đi một ít lương thực cũng không sao!”
“Đúng rồi, chính là như thế!”
Có người nói: “Tôi trồng lúa cả đời cũng chưa nghe thấy giống lúa nào mà sản lượng hơn ba vạn cân mỗi mẫu, các cậu có tận mắt thấy đâu…”
Chưa kịp nói hết câu, đã có thanh niên phấn khích nhảy lên, “Người càng gan dạ, đất càng cho sản lượng lớn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play