"Nhỏ gì mà nhỏ? Lão tử khi mới bằng tuổi nó đã có thể mang s.ú.n.g rồi! Lớn vậy rồi mà vẫn không phân biệt tốt xấu!"
Thấy ông càng nói càng nặng lời, Vương Xuân Hoa liếc nhìn ông một cái: "Ông khoe cái gì, năm ông bằng tuổi nó mới đi chăn bò cho địa chủ thôi."
Trong phòng, sau khi kêu la xong, Chu Tiểu Quân ngước đôi mắt mờ mịt lên hỏi chị: "Chị ơi, còn được ăn trứng luộc không vậy?"
Ở phía nhà Cố, Cố Hành cũng đang giáo dục hai đứa trẻ.
Giống như anh vừa nói với Chu Chính uỷ, trẻ con không hiểu chuyện, thì từng chút một giải thích cho chúng nghe, để tránh chúng nghe sai hoặc hiểu lầm trong lòng.
Cố Tưởng và Cố Niệm vẫn rất xa lạ với từ "tư sản". Ở nông thôn, chúng chỉ nghe nói về địa chủ, tư sản là gì, chúng không biết.
Cố Hành bắt đầu giải thích cho chúng biết tư sản là gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT