Một lát sau, một tin nhắn thoại dài ba giây hiện lên, đầu ngón tay Lê Chi nhẹ nhàng chạm vào màn hình, một giọng nói trầm thấp tràn ngập sự dỗ dành truyền vào tai cô: “Ngoan, đợi khi nào em tỉnh lại là có thể nhìn thấy anh rồi.”
Cô nghe vậy, lập tức đáp: “Được”, sau đó kéo rèm che phía sau lưng lại rồi nghiêng người nằm xuống, ôm chiếc điện thoại lạnh như băng nhắm mắt đi ngủ.
Ánh nắng mặt trời buổi trưa ngày càng nóng rực.
Vài tia nắng gắt chiếu từ cửa sổ kính xuyên qua bàn làm việc, rồi lại bị đồ đạc bày biện trong phòng Tổng giám đốc làm vỡ tan.
Những đốm sáng rơi xuống cuối ghế sô pha, tiếng hít thở dần trở nên vững vàng hơn, tựa như những ngôi sao nhỏ khóa chặt quanh thảm lông, tăng thêm chút ấm áp cho khung cảnh lạnh lẽo này.
Hạ Tư Mẫn đang vội vàng trở về mở cửa, lọt vào mắt anh là khuôn mặt yên bình đang ngủ của cô. Anh nhẹ nhàng bước đến cạnh ghế sô pha, cúi người vén những sợi tóc dài dính trên mặt cô ra, dùng đầu ngón tay vuốt ve vành tai phiếm hồng của cô, sau đó miết nhẹ hai vành tai cô.
Mang theo vết chai nơi lòng bàn tay, xẹt qua da thịt cô, tạo nên sự kích thích và một chút ngứa ngáy, bởi vì khó chịu mà đôi mày nhăn lại, đôi môi mỏng phát ra tiếng a ưm trầm thấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT