Dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, Thẩm Hạ Nghiên cũng không có chỗ nào đắc tội với người ta, cho nên rất dễ tin lời nói của Phó Cẩn Ngôn.
"Thì ra là như vậy." Cô ta không muốn để lại ấn tượng xấu với gia đình anh ta, cho dù cảm thấy Hạ Tư Mẫn nói chuyện quá lạnh lùng cứng rắn nhưng cô ta cũng sẽ thể hiện mặt tốt nhất của mình với anh, hơn nữa còn dùng nụ cười đối xử với người khác: "Vậy em gọi anh là anh Hạ nhé? Có được không ạ?”
Hạ Tư Mẫn bắt gặp ánh mắt cầu xin của Phó Cẩn Ngôn, mặt không đổi sắc lên tiếng đáp lại để đỡ cho việc anh ta không xuống đài được. 
Anh liếc mắt nhìn Thành Đức đang đi ra khỏi nhà hàng, giơ tay điều khiển xe lăn muốn rời đi: “Tôi còn có việc, đi trước đây.”
Tiếng vang của bánh xe lăn dần dần xa dần, đám mây đen lơ lửng bao phủ trên đỉnh đầu Thẩm Hạ Nghiên cũng tan đi như ảo ảnh.
Cô ta không nhịn được quay đầu lại, tầm mắt còn chưa kịp nhìn Hạ Tư Mẫn, thì người đàn ông cao lớn bên cạnh đã nhìn chằm chằm vào cô ta với đôi mắt đen như một con thú hung dữ, khiến lòng cô ta căng thẳng, nhịp chân hốt hoảng bước đến khoác tay Phó Cẩn Ngôn rời đi.
Sau khi nhìn thấy bóng dáng hai người khuất dạng sau cánh cửa kính, Thành Đức chán nản thở dài, ung dung đẩy Hạ Tư Mẫn ra bãi đậu xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play