Nghĩ đến một khả năng khó nói nào đó, hơi thở của Hạ Tư Mẫn hơi chậm lại, nhịp tim đập vào lồng ngực không thể kiểm soát.
Khi anh còn là thiếu niên, không ít lần bị bọn Đoàn Diệu lôi kéo xem phim người lớn. Tuy rằng anh không muốn nghĩ nhiều, nhưng câu nói kia thực sự khiến người ta rơi vào một tình huống giàu trí tưởng tượng.
Hạ Tư Mẫn miệng đắng lưỡi khô cầm cốc nước lên, uống hết nửa cốc nước lạnh, nhịp tim không ngừng đập nhanh mới dần dần ổn định lại, anh dựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chờ đến khi đồng hồ báo thức reo lên vào lúc hai giờ, anh điều khiển chiếc xe lăn với vẻ mặt bình tĩnh, ngừng lại bên cạnh ghế sofa.
“Lê Chi.” Nghe thấy giọng nói, cô lim dim buồn ngủ mở mắt ra, ôm chăn ngáp dài.
Hạ Tư Mẫn rót một cốc nước ấm cho cô, thấy ánh mắt cô đã tỉnh táo trở lại, bình tĩnh dò hỏi: "Vừa rồi cô nằm mơ à?"
"Sao anh lại biết?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT