"Nghe nói hai người đã rời đi từ hai năm trước, tức là đã lường trước rồi đúng không? Sao lại quay về?"
Phó Gia Thụ cười nói: "Nhiều chủ nhà máy không muốn rời khỏi Thượng Hải, cho rằng bất kể ai đến thì nhà máy cũng cần thiết, kiểu gì cũng sống được thôi. Sao ông Lục lại muốn đi? Chẳng phải vì không muốn máy móc trong nhà máy rơi vào tay kẻ địch, tiếp tay cho địch sản xuất vũ khí tấn công chúng ta à?"
"Đúng thế."
Ưu điểm của nhà buôn Ninh Ba là cấp bậc giấy thông hành đủ cao và đủ mạnh, hơn nữa người dẫn đội còn là thiếu đông của Hưng Hoa nên dọc đường không gặp khó khăn gì.
Khi bắt gặp những chiếc ô tô chạy bằng than, bốc khói mù mịt trên đường, Phó Gia Thụ còn dùng dây thừng kéo họ đi một đoạn nếu cần kéo.
Gặp thành phố dọc đường, họ sẽ ghé vào ăn cơm, ngủ một giấc, còn bị lỡ thì ngủ trong xe, thiếu gia nhà họ Phó - ông chủ lừng danh bến Thượng Hải lại phải sống kham khổ.
Đưa ông chủ Lục tới Vũ Hán, dỡ hàng xong, Phó Gia Thụ đến công ty vận tải nhà mình. Vì biết Vũ Hán là trung tâm trung chuyển nên số lượng tài xế được tuyển ở Vũ Hán cũng nhiều nhất, nhưng vẫn không đủ để đáp ứng các nhà máy vẫn đang ồ ạt chuyển đến. Những nhà máy này đều tới từ Thượng Hải, ai mà chẳng phải nể mặt? Hơn nữa thỉnh thoảng xe vận chuyển nhà họ còn bị quân đội trưng dụng để vận chuyển quân nhu, mọi thứ ở đây rối tinh rối mù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT