Rốt cuộc Chu Minh Ngọc không kìm lòng được, chạy xuống lầu đuổi theo ông ấy.
Ông Tống đang mở cửa xe, đứng trước cửa xe rồi cười nói: "Tôi đi đây."
Tống Thư Ngạn lái xe rời đi, ông Tống quay đầu nhìn qua cửa kính, thấy Minh Ngọc đang ôm Tiểu Du khóc.
Tống Thế Phạm trở về nhà, tắm rửa xong nằm ở trên giường. Nghe thấy tiếng gõ cửa, nhìn thấy con trai mặc đồ ngủ đi vào: "Con làm gì thế?"
"Con ngủ cùng cha."
Hai cha con nằm trên một chiếc giường. Tống Thư Ngạn nói với ông ấy rằng khi còn nhỏ, anh ấy đã rất ngưỡng mộ Phó Gia Thụ vì có một người cha như vậy. Nhất là khi lần đầu tiên Phó Gia Thụ thức dậy phát hiện quần mình bị ướt, cha anh sẽ nói cho anh biết là có chuyện gì. Ông còn kể lại ban đầu quen biết với mẹ anh như thế nào, còn nói...
Thằng khốn này, bây giờ lại nhắc nhở ông ấy làm cha chẳng xứng chức gì. Tống Thế Phạm đá con trai mình một cước: "Đừng nói nhảm với cha, cha nói cho con biết, mau cưới càng sớm, sinh cho cha một đứa cháu trai càng sớm càng tốt. Trên đời này đầy phụ nữ tốt, không chỉ có mỗi mình Tiểu Du, cha nói cho con biết..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT