Điều này khiến ông Tống tức vểnh râu, nhìn về phía đứa con trai vô tích sự: "Tốt thôi, lương thực cũng lấy được rồi, con còn ở đây làm gì? Về nhà ăn mì Dương Xuân với cha."
Nếu thằng con trời đánh này cũng không chịu thua kém thì chắc ông ấy đã có cháu trai hoặc cháu gái bế rồi. Ông Tống nhìn Minh Ngọc đang chơi với cháu gái, thật sự muốn nói chuyện với bà ấy một chút. Chẳng lẽ bà ấy không sốt ruột thay con trai ư?
Sao Chu Minh Ngọc không sốt ruột cho được, nhưng nói với con trai hai câu thì anh ấy nói: "Mẹ, con chưa gặp được người phù hợp, cứ chờ đã! Con đảm bảo sẽ kết hôn, được chưa?"
Tống Thư Ngạn đã lớn thế này rồi, ba năm trước người làm mẹ như bà ấy không thể bắt anh ấy kết hôn, bây giờ cũng chẳng thể nào làm được.
Lúc này, Chu Minh Ngọc và A Phương ở nhà họ Phó ăn cơm. Đừng nói bên nhà ông Tống ăn mì Dương Xuân, nhà họ Phó cũng vô cùng đơn giản, một món mặn hai món rau, hai món này được nấu từ đồ trồng ở ruộng sau nhà.
Tuy nhà họ Phó không thiếu tiền nhưng trong quãng thời gian này, từ trên xuống dưới đều nghiêm khắc thực hiện tiết kiệm. Hiện nay, trên các tờ báo lớn đều đăng tin tức về tình trạng lũ lụt ở Giang Hoài, nói là nơi này gặp lũ. Nhưng nào chỉ có Giang Hoài? Từ Hoàng Hà tới Châu Giang đều ngập lụt, từ Tứ Xuyên tới cửa sông Trường Giang, nơi nào cũng là thành phố và thị trấn chìm trong nước. Từ báo chí biết được, thành phố Cao Bưu có mười nghìn người chết đuối.
Tần Du lấy phong thư trong túi ra đưa cho Phó Gia Thụ, anh nhìn tiếng Đức trên đó: "Anh đâu có biết tiếng Đức, chỗ Kiều Hi tốt hơn chút nào không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT