Phó lão gia nói lại chuyện cũ: "Ngày đó bác không muốn liên hệ với Hồ Nhị, trong những năm gần đây, bất kể chính phủ nào coi chúng ta như một cái ví, mọi người đều bảo lãnh trái phiếu và vay tiền, thực sự không có hồi kết. Nếu đêm qua có hứa hẹn thì cũng nên liên lạc nhiều hơn. Trong mọi trường hợp, các ngân hàng nước ngoài không còn có thể đóng vai trò chi phối thị trường tài chính Trung Quốc."
Nghe thấy Phó lão gia ôm lấy hi vọng với tương lai, Tần Du nghĩ đến siêu lạm phát sau này, chỉ có thể nói hi vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn, nhưng cho dù kết cục như thế nào thì có làm cũng tốt hơn là không làm gì.
Cuối mùa thu thường là mùa ế hàng để bán vải hoa, nhưng năm nay, bạn có thể nghe thấy những tiếng rao hàng bất tận trên khắp các con đường và ngõ hẻm của Thượng Hải.
"Đến đây đến đây! Đại giảm giá, vài hoa Nhật Bản giá gốc là hai hào, bán một hào bảy một thước, dùng bền không phai màu!"
"Một hào một phần ba tấm vải hoa Nhật Bản, cô mua về nhà, già thích, nhỏ khen, đều khen cô là chủ nhân gia đình."
"Ông đi qua bà đi lại đừng có bỏ qua, vải hoa Nhật Bản chín xu chín một thước, không mua là thiệt thòi đó, không lừa đâu!"
"Cửa hàng vải Phúc Tường đóng cửa! Ông chủ nợ nần chồng chất, theo vợ lẽ bỏ trốn! Chúng tôi không còn cách nào khác, chúng tôi hết cách rồi đành phải lấy vải dệt bằng máy móc còn tồn trong kho để bù tiền công, giá gốc cũng phải ba hào, bây giờ đều là tám xu, tất cả đều là tám xu..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT