"Trước đó ông đã kiếm rất nhiều lợi nhuận, có thể trả được khoản nợ cho bên trên không thành vấn đề gì. Bằng không ngân hàng cho ông vay tiền là dựa theo thứ mà ông thế chấp, tính theo 70% giá trị hiện hành. Một khi ông không thể gia hạn khoản vay thì sẽ tịch thu vật thế chấp của ông, những ngày qua giá phòng tăng lên rất nhiều, như vậy còn không phát tài sao?"
Những lời này của Tống lão gia đã đâm vào tim Lỗ Hồng Đạt. Đám người Đông Doanh đều đã thành tinh, họ chỉ đầu cơ tích trữ, có thể kiếm được mấy đồng tiền lời? Tháng đầu ông ta cũng kiếm được một ít lợi nhuận nhưng số tiền bán vải ít ổi đó sao nhiều bằng tiền mua nhà được chứ? Vả lại vào lúc đó Hải Đông đã tung ra Trâm Bích Ngọc gì đó nên ông ta chẳng chiếm được bao nhiêu thị trị của Hải Đông. Cộng thêm kể từ lần thái thái tham quan và váy Hằng Nga trở nên phổ biến, doanh số bán hàng của ông ta tuột dốc không phanh, tài sản của ông ta đã bị thế chấp hết, vải vóc vẫn tồn đọng trong nhà kho khiến ông ta nợ người Đông Doanh rất nhiều tiền.
Sau khi hội trưởng Hình đến nơi thì cuộc họp mới được bắt đầu: "Lần này Hải Đông làm rất hay đấy. Ông chủ Tống, trong cuộc họp trước ông đã nói sẽ tăng thu giảm chi, thì ra dùng biện pháp này ư?"
"Tôi già rồi! Già rồi nên phải lùi về sau thôi, con trai nói gì thì là cái đó, có gì các ông cứ hỏi thẳng thằng bé đi."
Hội trưởng Hình nhìn Tống Thư Ngạn: "Lần trước tôi có đến tham quan Hải Đông cảm thấy nó cực kỳ mới mẻ, không biết ông chủ Tiểu Tống có chịu chia sẻ một ít kinh nghiệm mới mọi người hay không?"
Tống Thư Ngạn bày ra vẽ ung dung và lễ độ của người đọc sách: "Sự thành công lần này không phải công lao của một mình tôi, thật ra phần lớn ý tưởng cải thiện nhà máy đều do em gái của tôi đề ra, hơn nữa có một chuyện là cha tôi chấp nhận buông tay để tôi thử nghiệm, thậm chí tôi còn đuổi cả Trần Hoa Bình đã theo ông ấy nhiều năm. Ngoài ra tôi còn có một người mẹ tài năng về đồ án và thẩm mỹ. Thường ngày bà ấy quan sát tỉ mỉ và vẽ hoa văn tuy đơn giản nhưng không mất đi vẻ lịch sự và tao nhã, phù hợp với thẩm mỹ của người trong nước. Thật ra lúc trước vải in hoa của Nhật Bản được ca ngợi là vì truyền thống in hoa của Nhật Bản vừa trong lành và tươi mát, tóm lại thiên thời địa lợi nhân hòa. Có điều tôi không nắm chắc có thể kéo dài độ hot của Hải Đông như hiện giờ được bao lâu. Mọi người không nên ôm tâm lý may mắn, qua lần này rồi, có thể thứ chúng ta đối diện lần sau chính là sự cạnh tranh khốc liệt của Đông Doanh, quan trọng nhất là thiết bị, máy móc và công nghệ của chúng ta có chênh lệch với các xưởng may Đông Doanh rất nhiều."
"Ông chủ Tiểu Tống, những gì anh vừa nói chẳng khác gì không nói cả. Chúng tôi không có cô em gái môi giới cửa hàng tây như anh, cũng không có một người mẹ tài hoa được các quý bà coi trọng." Biết rõ em gái mà Tống Thư Ngạn nhắc đến là vợ cũ của anh ấy, nhưng giờ ai dám nhắc lại chuyện đó?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT